×
×

Đi họp lớp, người lái BMW, Mercedes được xếp ngồi riêng, tôi ngồi cùng nhóm còn lại: Về đến nhà, nhận được tin nhắn cả đời không thể quên

Đi họp lớp, người lái BMW, Mercedes được xếp ngồi riêng, tôi ngồi cùng nhóm còn lại: Về đến nhà, nhận được tin nhắn cả đời không thể quên…

Cuối tháng 6, trong cái nắng oi nồng đầu hè của Hà Nội, Nguyễn Minh – một nhân viên văn phòng bình thường đang làm việc tại quận Cầu Giấy – háo hức chuẩn bị cho buổi họp lớp sau 15 năm ra trường. Đây là lần đầu tiên lớp cấp ba cũ ở Trường THPT Nguyễn Trãi tổ chức họp lớp quy mô lớn, tại một nhà hàng sang trọng ven Hồ Tây.

Buổi gặp mặt mở đầu bằng những cái bắt tay, những cái ôm thật chặt và vô số câu chuyện rôm rả. Tuy nhiên, điều khiến Minh hơi khựng lại là cách sắp xếp bàn tiệc. Những bạn đến bằng xe VinFast President, Mercedes hay BMW đều được mời vào khu vực phía trong, nơi bày biện hoa tươi, rượu vang ngoại, có cả người phục vụ riêng.

Còn Minh – đi chiếc xe máy Honda cũ kỹ – cùng một vài người bạn khác thì được hướng dẫn ngồi ở khu bàn ngoài trời. Bàn đơn giản, không khăn trải, chỉ có nước ngọt và bia lon. Không ai nói ra, nhưng ánh mắt và cách xưng hô đã phần nào thể hiện sự phân biệt. Minh thấy hơi chạnh lòng, nhưng anh tự nhủ: “Chẳng sao cả, gặp lại bạn bè là vui rồi”.

Trong bữa tiệc, sự khác biệt càng thể hiện rõ. Ở bàn “VIP”, họ nói chuyện về nhà phố ở Quận 1, hợp đồng tiền tỷ, du lịch Châu Âu mỗi năm. Có người còn mang theo vợ đẹp, con ngoan – như để khẳng định đẳng cấp.

Còn ở bàn của Minh, mọi người chia sẻ về cuộc sống bình dị: làm công chức, dạy học, buôn bán nhỏ… Ai cũng kể chuyện con đi học thế nào, cha mẹ già yếu ra sao. Minh gặp lại Hùng – bạn học giỏi nhất lớp, ngày xưa luôn đứng top đầu. Giờ Hùng là giáo viên dạy Văn ở một trường cấp hai vùng quê Nam Định.

Hùng kể say sưa về những học trò nghèo nhưng siêng năng, về đứa học sinh lớp 8 viết bài văn khiến cậu rưng rưng. Mắt Hùng sáng lên mỗi khi nói về nghề. Minh cũng kể về công việc văn phòng của mình, dù lương không cao nhưng đủ sống, ổn định, và mỗi ngày tan làm là về chơi với con gái nhỏ.

Khi bữa tiệc kết thúc, Minh chào mọi người ra về. Vừa mở cổng nhà, điện thoại rung lên. Là tin nhắn từ Hùng:

“Minh à, hôm nay gặp lại cậu, mình chợt hiểu: cái quý nhất không phải là xe sang hay ghế ngồi trong bàn nào. Là được gặp lại những người bạn cũ, được chia sẻ những câu chuyện chân thành. Cảm ơn cậu vì đã lắng nghe mình nói thật nhiều.”

Tin nhắn khiến Minh lặng người. Anh đứng lặng một lúc lâu trước cửa nhà. Bao nhiêu cảm xúc ùa về.

Xã hội có thể phân chia theo nhiều lớp: giàu – nghèo, sang – hèn. Nhưng tình bạn không nên bị chia cách bởi vật chất. Có những người giàu thật đấy, nhưng lại nghèo trong cảm xúc. Và có những người không có nhiều tiền, nhưng trái tim họ thì giàu có hơn bất cứ ai.

Buổi họp lớp ấy, tuy khởi đầu bằng sự phân biệt âm thầm, nhưng đã kết thúc bằng một bài học đắt giá: Giá trị con người không nằm ở chỗ họ đi xe gì, ngồi bàn nào, mà ở cách họ sống, cách họ lắng nghe và đối xử với nhau.

Minh ngồi xuống, nhắn lại cho Hùng chỉ vỏn vẹn một câu:
“Cảm ơn cậu – vì đã nhắc mình nhớ điều thực sự quan trọng.”

Và anh biết, tin nhắn ấy… sẽ là điều mình mang theo suốt đời.

Related Posts

Our Privacy policy

https://homnaycogimoi.com - © 2025 News