×
×

2 vợ chồng lên khu công nghiệp đi làm xa cả tháng mới về, ngờ đâu được 1 tuần thì ngất lịm khi bệnh viện gọi điện thông báo

Ngày cưới, vợ chồng tôi nghèo đến mức chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng. Sinh liền hai đứa con, chi phí bỉm sữa, thuốc men khiến chúng tôi càng thêm túng quẫn. Thế rồi cả hai quyết định theo bạn bè lên khu công nghiệp làm công nhân.

Trước khi đi, tôi nắm chặt tay mẹ chồng:
– “Mẹ ơi, chỉ còn trông cậy vào mẹ. Tụi con đi vài tháng rồi sẽ về, có tiền lo cho các cháu tử tế hơn…”

Bà nội gật đầu chắc nịch:
– “Chúng mày cứ yên tâm, tao nuôi chúng nó còn khôn lớn hơn nuôi chúng mày ngày xưa.”

Nghĩ giao con cho bà là an toàn nhất, hai vợ chồng tôi nhẹ lòng rời quê.

Vậy mà chưa đầy một tuần sau, giữa ca làm, điện thoại tôi rung lên liên tục. Số lạ từ bệnh viện. Vừa nghe xong, tôi ngất lịm ngay trên sàn nhà máy. Tiếng y tá bên kia gấp gáp:
– “Anh chị về ngay đi… hai cháu bé không qua khỏi rồi!”

Chúng tôi lao về trong đêm. Đập vào mắt là hai chiếc giường bệnh lạnh ngắt, con tôi nằm đó, thân hình nhỏ bé, hơi thở đã dừng lại. Tôi gào khóc, còn vợ thì quỵ xuống ôm con, miệng chỉ kêu đúng một câu:
– “Tại sao… tại sao lại thế này?”

Bác sĩ lặng lẽ đưa hồ sơ bệnh án. Hóa ra, mấy hôm nay hai đứa đều sốt, bỏ ăn. Hàng xóm có khuyên đưa đi viện, nhưng bà nội nhất quyết bảo:
– “Trẻ con cảm cúm xoàng thôi, uống nước lá là khỏi, đưa viện chỉ tốn tiền!”

Đến khi cả hai đứa co giật, bà mới hốt hoảng gọi người chở đi, nhưng tất cả đã quá muộn.

Nghe xong, tôi chết điếng. Nhìn sang bà, bà nội ngồi bệt dưới đất, mặt cắt không còn giọt máu, miệng lắp bắp:
– “Tao… tao không ngờ… chỉ muốn tiết kiệm cho bố mẹ chúng nó thôi mà…”

Cả nhà chìm trong tang tóc. Tôi bỗng nhận ra: có những cái giá phải trả còn đau đớn hơn cả nghèo khổ – đó là đánh đổi mạng sống con trẻ chỉ vì sự cố chấp, lạc hậu của người lớn.

Related Posts

Our Privacy policy

https://homnaycogimoi.com - © 2025 News