×
×

Ba năm trước, trong một buổi chiều mưa tầm tã, Hạnh tiễn chồng ra bến xe để đi công tác xa

Cô gái chạy xe ôm b/ất ng/ờ gặp chồng trong biệt thự, sự thật sau ba năm anh ta m/ất tí/ch khiến cô ng/ã q/uỵ…

Ba năm trước, Tuấn – chồng Hạnh – bỗng dưng biến mất. Hôm đó, anh nói với vợ rằng phải đi công tác vài ngày. Nhưng từ hôm ấy, điện thoại tắt máy, cơ quan nói không hề có lịch trình nào như vậy. Cảnh sát mở điều tra rồi nhanh chóng kết thúc, chỉ để lại một câu: “Có thể anh ta đã gặp chuyện ngoài ý muốn.”

Hạnh gục ngã. Con trai mới hai tuổi, công việc thì bấp bênh, tất cả đè nặng lên đôi vai gầy guộc của cô. Những đêm dài, Hạnh vẫn ôm con khóc, mong một lần nghe tiếng Tuấn gọi. Cô từng nghĩ, dù anh có ra đi vì lý do gì, tình nghĩa vợ chồng bao năm sẽ không dễ dàng biến mất như vậy.

Thế rồi, để nuôi con, Hạnh đành chạy xe ôm công nghệ. Trên chiếc xe máy cũ, cô rong ruổi khắp phố xá. Mồ hôi hòa lẫn nước mắt, nhưng ít nhất, con trai vẫn được đến trường, có cơm ăn mỗi ngày.

Một buổi chiều, hệ thống báo chuyến xe đón khách tại khu biệt thự sang trọng. Khi xe dừng, Hạnh nhìn thấy người đàn ông mặc vest trắng bước ra. Trong khoảnh khắc ấy, tim cô như ngừng đập. Đó chính là Tuấn – chồng cô, người đã “mất tích” suốt ba năm qua.

“Anh Tuấn… thật sự là anh sao?” – Hạnh thốt lên, giọng run rẩy.

Tuấn thoáng giật mình, nhưng rồi ánh mắt anh ta nhanh chóng trở nên lạnh lùng. Anh khẽ nhếch môi:
“Cô nhầm người rồi.”

Nhưng Hạnh không thể nhầm. Khuôn mặt ấy, dáng đi ấy – người đàn ông cô từng yêu thương hết lòng. Cô bước vội tới, nước mắt rơi lã chã:
“Anh đi đâu suốt ba năm qua? Anh có biết mẹ con em sống thế nào không?”

Tuấn chau mày, như thể sự xuất hiện của cô là điều phiền toái. Trước khi Hạnh kịp nói thêm, một người phụ nữ quý phái trong chiếc váy đắt tiền bước ra từ cánh cửa biệt thự. Cô ta khoác tay Tuấn đầy thân mật, giọng ngọt ngào:
“Anh, ai đây? Sao lại ồn ào thế?”

Hạnh chết lặng. Chỉ cần nhìn ánh mắt, cô hiểu tất cả. Người chồng mà cô từng tin tưởng, hóa ra không hề gặp nạn, không hề bị mất tích. Anh ta đã đi theo nhân tình – một người đàn bà giàu có, để đổi lấy cuộc sống xa hoa trong biệt thự lộng lẫy này.

Tuấn lúng túng, nhưng rồi vẫn lạnh lùng:
“Đây chỉ là một tài xế taxi, nhận nhầm người. Em vào trong đi.”

Câu nói ấy như nhát dao đâm thẳng vào tim Hạnh. Ba năm trời, cô nuôi con trong khốn khó, ngày ngày chạy khắp nơi tìm anh, thậm chí hy sinh cả tuổi trẻ để giữ vẹn tình nghĩa. Còn anh thì sao? Anh chọn phủi sạch tất cả, đứng bên người phụ nữ khác, giả vờ như chưa từng tồn tại một gia đình.

Hạnh gào lên trong nước mắt:
“Tuấn! Anh nhẫn tâm đến thế sao? Còn con trai chúng ta thì sao? Anh từng thề sẽ yêu thương mẹ con em cả đời, giờ anh biến nó thành kẻ mồ côi trong khi anh sống giàu sang thế này sao?”

Tuấn quay đi, tránh ánh mắt đầy đau đớn của vợ cũ. Anh ta không dám đối diện, cũng không muốn. Bởi trong lòng, sự ham muốn vật chất đã thắng. Người phụ nữ kia nhẹ nhàng kéo tay anh:
“Anh, đừng phí lời nữa. Đi vào thôi.”

Trước mắt Hạnh, cánh cửa biệt thự từ từ khép lại, chặn đứng mọi hy vọng cuối cùng. Cô loạng choạng, gần như ngã quỵ trên bậc thềm. Nỗi đau trào dâng, không phải vì mất đi một người chồng – mà vì cô nhận ra, người ấy chưa bao giờ thật sự xứng đáng với tình yêu của mình.

Chiếc taxi vẫn chờ bên ngoài. Người tài xế ngồi trong xe lặng lẽ chứng kiến, đôi mắt ái ngại. Hạnh lau nước mắt, gượng đứng lên. Trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra một điều:
Người đàn ông ấy đã chết trong lòng cô từ ba năm trước. Thứ cô cần làm bây giờ không phải níu kéo, mà là bước tiếp, vì con trai, vì chính bản thân mình.

Cô mở cửa xe, nói khẽ:
“Anh ơi, cho tôi về nhà.”

Giọng khàn đặc, nhưng ánh mắt đã có phần kiên định.

Bởi Hạnh biết, từ hôm nay, cô sẽ sống một cuộc đời khác – không còn chờ đợi một người đàn ông bạc bẽo, mà chỉ tin vào chính mình và tương lai của con trai nhỏ bé.

Related Posts

Our Privacy policy

https://homnaycogimoi.com - © 2025 News