×
×

Đừng ng//ụy bi//ện! Phụ nữ lấy chồng mà không đ/ẻ được thì còn giá trị gì?

Mẹ chồng đu//ổi con dâu ra khỏi nhà vì không con, cô đặt 2 tỷ th/ách th/ức: Ai có b/ầu với anh ta thì tôi bi/ếu! 1 tháng sau, bà qu//ỳ s//ụp x/in lỗ/i vì…

Tôi và Minh – chồng tôi – cưới nhau đã 5 năm. Chúng tôi yêu nhau từ thời đại học, cùng trải qua bao gian khó mới đến được với nhau. Thế nhưng, sau ngần ấy năm, điều duy nhất chúng tôi chưa có chính là một đứa con.

Ở quê, chuyện sinh con vẫn là “thước đo” để đánh giá một người phụ nữ. Tôi chịu đủ điều tiếng, đủ lời dèm pha. Nhưng đau đớn nhất chính là từ mẹ chồng – người mà tôi luôn hết lòng hiếu kính. Bà thường xuyên mỉa mai tôi là “cây độc không trái”, rồi so sánh tôi với con dâu người khác. Nhiều lần, bà còn nói thẳng với chồng tôi:
– Con bỏ nó đi, lấy vợ khác mà sinh cháu cho mẹ.

Minh thương tôi nên luôn đứng về phía tôi, nhưng sự căng thẳng trong gia đình ngày một lớn. Cho đến một hôm, mẹ chồng gọi tôi vào phòng khách, lạnh lùng tuyên bố:
– Con không sinh được thì dọn ra khỏi nhà đi, đừng chiếm chỗ nữa.

Tôi lặng người, nước mắt chực trào. Tôi cố gắng giải thích rằng cả tôi và Minh đã đi khám, kết quả cho thấy cả hai đều bình thường, chỉ là duyên con chưa đến. Nhưng bà gạt phăng:
– Đừng ngụy biện! Phụ nữ lấy chồng mà không đẻ được thì còn giá trị gì?

Lúc ấy, tôi vừa đau vừa uất. Bao nhiêu năm nhẫn nhịn nay vỡ òa thành căm phẫn. Tôi nhìn thẳng vào mắt bà, mạnh mẽ đáp:
– Được, nếu mẹ nghĩ con không xứng, vậy con xin đặt cược. Con sẽ để lại 2 tỷ đồng – toàn bộ số tiền tiết kiệm bao năm nay – làm phần thưởng. Ai có thể mang thai với Minh, con sẽ lập tức ký giấy ly hôn và trao toàn bộ cho họ!

Căn nhà lặng đi. Mẹ chồng trợn tròn mắt, còn Minh thì sững sờ nhìn tôi. Tôi biết lời nói ấy khiến chồng đau, nhưng đó là cách duy nhất để bảo vệ tình yêu và danh dự của mình.

Tin tôi “treo thưởng” 2 tỷ nhanh chóng lan khắp họ hàng. Nhiều người xì xào, cho rằng tôi dại dột. Nhưng tôi chỉ cười cay đắng. Tôi tin sự thật rồi sẽ phơi bày.

Chỉ một tháng sau, biến cố xảy ra. Một người phụ nữ từng thân thiết với mẹ chồng tôi đột nhiên đến nhà, tuyên bố đang mang thai với Minh. Mẹ chồng mừng rỡ như bắt được vàng, vội gọi hàng xóm sang chứng kiến. Bà chỉ thẳng vào mặt tôi, hả hê:
– Thấy chưa? Người ta mới ở bên nó có vài tuần đã có bầu rồi. Còn cô thì mấy năm trời chẳng có gì! Chuẩn bị mà đi khỏi nhà đi, ký giấy giao tiền cho đàng hoàng!

Tôi im lặng, chỉ nhìn chồng. Minh tái mặt, vội nói:
– Con thề không hề phản bội vợ. Đây là bịa đặt!

Nhưng mẹ chồng không nghe. Bà còn bắt tôi chuẩn bị sẵn giấy tờ ly hôn. Trong lòng tôi dấy lên nỗi nghi ngờ, nhưng tôi vẫn giữ bình tĩnh. Tôi lặng lẽ hẹn người phụ nữ kia đi xét nghiệm ở bệnh viện lớn, với lý do “muốn chắc chắn trước khi giao tiền”.

Kết quả khiến tất cả choáng váng: người phụ nữ ấy đúng là mang thai, nhưng thai nhi mới chỉ… 2 tuần tuổi. Trong khi đó, chị ta tuyên bố đã có “quan hệ” với Minh cả tháng nay. Điều này chứng tỏ cái thai hoàn toàn không liên quan gì đến chồng tôi!

Mẹ chồng nghe xong, mặt cắt không còn giọt máu. Bà lắp bắp:
– Sao… sao lại thế được?

Người phụ nữ kia thấy lộ tẩy thì vội bỏ đi. Hóa ra, bà ta nghe chuyện “2 tỷ thách thức” nên nảy lòng tham, dựng lên kịch bản kia để chiếm tiền và danh phận.

Khoảnh khắc ấy, mẹ chồng lặng người, rồi bất ngờ quỳ sụp xuống trước mặt tôi, vừa khóc vừa nói:
– Mẹ sai rồi… Mẹ hồ đồ, mù quáng nên mới đẩy con dâu hiền lành vào cảnh này. Con tha thứ cho mẹ, mẹ xin lỗi!

Tôi nghẹn ngào. Nỗi uất hận tan dần, chỉ còn lại sự thương cảm. Dù gì, bà cũng là mẹ của chồng tôi. Tôi đỡ bà đứng dậy, nói trong nước mắt:
– Con chưa bao giờ trách mẹ. Chỉ mong từ nay mẹ hiểu rằng, làm con dâu mà không sinh được con không có nghĩa là vô dụng. Hạnh phúc vợ chồng không chỉ nằm ở một đứa trẻ.

Từ hôm ấy, mẹ chồng thay đổi hẳn. Bà không còn thúc ép chuyện con cái nữa, mà đối xử với tôi bằng sự yêu thương thật lòng. Bà còn hay nói với hàng xóm:
– Con dâu tôi mới là đứa quý nhất đời tôi. Nó hiền lành, có hiếu, chứ không phải cái máy sinh nở như tôi từng nghĩ.

Ba tháng sau, khi chúng tôi không còn quá đặt nặng, điều kỳ diệu xảy ra: tôi mang thai thật sự. Ngày cầm kết quả siêu âm trong tay, mẹ chồng ôm tôi khóc nức nở, vừa mừng vừa ân hận.

Câu chuyện ấy mãi mãi là ký ức tôi không thể quên. Nó dạy tôi rằng: phụ nữ lấy chồng không phải để chứng minh khả năng sinh sản, mà là để cùng nhau xây dựng hạnh phúc. Và cũng nhắc nhở mọi người rằng, lòng tham và định kiến có thể khiến con người mù quáng, chỉ khi sự thật sáng tỏ mới biết ai thật sự xứng đáng được trân trọng.

Related Posts

Our Privacy policy

https://homnaycogimoi.com - © 2025 News