×
×

“Anh đã bỏ cô ấy, giờ anh còn t-ư c-ách gì để hỏi?”

Dưới ánh đèn vàng vọt của quán cà phê cũ kỹ nằm khuất trong con hẻm nhỏ ở Sài Gòn, Hoàng ngồi lặng lẽ, ánh mắt sắc lạnh dõi theo cặp đôi ở góc phòng. Người đàn ông, với mái tóc chải chuốt và nụ cười tự mãn, chính là anh trai của Hoàng – Tuấn. Bên cạnh Tuấn là một cô gái trẻ, tóc nhuộm bạch kim, đôi môi đỏ mọng, đang cười khúc khích trước những lời thì thầm của anh ta. Hoàng siết chặt ly cà phê, lòng trào lên một cơn giận không tên. Chỉ mới vài tháng trước, Tuấn còn quỳ xin lỗi Thảo, người yêu 8 năm của anh, thề thốt sẽ không bao giờ rời xa cô. Vậy mà giờ đây, anh ta ngồi đây, tay trong tay với một cô gái mà dân mạng hay gọi là “trà xanh” – Linh, người đã chen vào giữa Tuấn và Thảo, phá nát mối tình mà Hoàng từng ngưỡng mộ.

Hoàng, từ lâu đã coi Thảo như chị dâu tương lai, không thể chịu nổi cảnh anh trai mình phản bội. Thảo, với đôi mắt hiền và nụ cười dịu dàng, là người phụ nữ mà Hoàng luôn kính trọng. Cô không chỉ yêu Tuấn hết lòng mà còn là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình họ trong những ngày khó khăn. Nhưng Tuấn, với tham vọng và sự phù phiếm, đã quay lưng lại tất cả. Hoàng quyết định: anh sẽ trả thù. Không phải bằng nắm đấm hay lời mắng chửi, mà bằng một kế hoạch táo bạo: anh sẽ tán đổ Thảo, khiến Tuấn phải hối hận vì đã đánh mất cô.

Hoàng bắt đầu kế hoạch một cách chậm rãi nhưng đầy tính toán. Anh biết Thảo đang sống trong một căn hộ nhỏ ở quận 7, nơi cô vừa chuyển đến sau khi chia tay Tuấn. Một buổi chiều mưa tầm tã, Hoàng xuất hiện trước cửa nhà Thảo, áo ướt sũng, tay cầm một chiếc ô bị gió lật ngược. “Anh đi ngang qua, thấy trời mưa to, sợ em không có gì ăn, nên mang ít đồ qua,” Hoàng nói, giơ lên một túi đồ ăn còn nóng hổi. Thảo, dù ngạc nhiên, vẫn mời anh vào, đôi mắt cô đỏ hoe như vừa khóc.

Họ ngồi đối diện nhau trong căn phòng nhỏ, ánh đèn vàng nhạt làm không gian thêm phần ấm áp. Thảo kể về những ngày cô cố gắng vượt qua nỗi đau, về cách Tuấn đã thay đổi, từ một người đàn ông chu đáo thành một kẻ lạnh lùng, chỉ biết chạy theo danh vọng và những cám dỗ mới. Hoàng lắng nghe, thỉnh thoảng chen vào vài câu an ủi, nhưng trong lòng anh, một kế hoạch đang dần thành hình. Anh sẽ khiến Thảo yêu anh, không chỉ để trả thù Tuấn, mà còn để chứng minh rằng cô xứng đáng được yêu thương hơn thế.

Những ngày sau, Hoàng trở thành người xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của Thảo. Anh mang đến những món ăn cô thích, những cuốn sách cô từng nhắc, và cả những buổi đi dạo bên sông Sài Gòn vào lúc hoàng hôn. Thảo, ban đầu còn dè dặt, dần mở lòng. Cô cười nhiều hơn, ánh mắt bớt u buồn. Hoàng, với sự thông minh và tinh tế, biết cách làm cô cảm thấy mình được trân trọng. Nhưng sâu trong lòng, anh không thể phủ nhận một cảm giác bất an. Liệu anh đang thật sự quan tâm đến Thảo, hay chỉ đang diễn một vai trong vở kịch trả thù của chính mình?

Một buổi tối, khi Hoàng đưa Thảo về sau một buổi xem phim, cô bất ngờ nắm tay anh, giọng run run: “Hoàng, em biết em không nên thế này, nhưng… em nghĩ em đang thích anh.” Hoàng sững người. Lời thú nhận của Thảo, dù là điều anh mong đợi, lại khiến tim anh đập loạn nhịp, không phải vì vui mừng, mà vì một cảm giác tội lỗi đang trào dâng. Anh mỉm cười, nói rằng anh cũng có tình cảm với cô, nhưng khi trở về nhà, anh không thể ngủ. Kế hoạch của anh đang đi đúng hướng, nhưng tại sao anh lại cảm thấy mình đang đi sai đường?

Trong khi đó, Tuấn bắt đầu nhận ra sự thay đổi. Anh vô tình thấy Hoàng và Thảo đi cùng nhau ở một quán ăn, ánh mắt Thảo nhìn Hoàng đầy tin cậy. Tuấn, dù đã có Linh bên cạnh, không khỏi tức giận. Anh gọi điện cho Hoàng, gằn giọng: “Mày làm gì với Thảo? Mày là em tao, sao mày dám?” Hoàng cười khẩy qua điện thoại: “Anh đã bỏ cô ấy, giờ anh còn tư cách gì để hỏi?” Cuộc gọi kết thúc trong im lặng, nhưng Hoàng biết, anh đã châm ngòi cho cơn giận của Tuấn.

Mọi chuyện trở nên phức tạp hơn khi Linh, cô gái “trà xanh”, bất ngờ liên lạc với Hoàng. Họ gặp nhau trong một quán bar ồn ào, nơi Linh ngồi đối diện anh, ánh mắt sắc sảo. “Hoàng, tôi biết cậu đang làm gì,” cô nói, giọng lạnh lùng. “Cậu nghĩ tán Thảo là để trả thù Tuấn, nhưng cậu có biết Tuấn không thật sự yêu tôi không?” Hoàng sững sờ. Linh kể rằng Tuấn chỉ xem cô như một trò tiêu khiển, một cách để khẳng định bản thân sau những thất bại trong công việc. Cô còn tiết lộ một bí mật động trời: Tuấn đang nợ một khoản tiền lớn vì đầu tư sai lầm, và anh ta đã dùng cả tiền tiết kiệm của Thảo trước khi chia tay để trả nợ.

Hoàng bàng hoàng. Anh nhận ra rằng Tuấn không chỉ phản bội Thảo về mặt tình cảm, mà còn lừa dối cô về tiền bạc. Cơn giận trong anh càng bùng lên, nhưng đồng thời, anh cảm thấy một sự xáo trộn trong lòng. Nếu anh tiếp tục kế hoạch, liệu anh có khác gì Tuấn, khi dùng tình cảm của Thảo để đạt được mục đích của mình?

Hoàng quyết định tạm dừng kế hoạch. Anh vẫn gặp Thảo, nhưng không còn chủ động tấn công như trước. Thay vào đó, anh bắt đầu tìm hiểu sự thật về Tuấn. Anh liên lạc với một người bạn làm trong ngành tài chính, nhờ tra cứu thông tin về khoản nợ của anh trai. Kết quả khiến Hoàng lạnh người: Tuấn không chỉ nợ vài trăm triệu như Linh nói, mà là một con số lên đến hàng tỷ, liên quan đến một dự án bất động sản thất bại. Những kẻ cho vay nặng lãi đang đe dọa Tuấn, và anh ta, trong cơn tuyệt vọng, đã cố gắng quay lại với Thảo, hy vọng cô sẽ giúp anh.

Một buổi tối, Hoàng đến nhà Tuấn, đối mặt trực tiếp với anh trai. Trong căn hộ sang trọng nhưng lạnh lẽo, Tuấn ngồi trên sofa, khuôn mặt hốc hác. “Hoàng, mày không hiểu đâu,” Tuấn nói, giọng khàn khàn. “Anh làm tất cả vì gia đình, nhưng anh sai rồi. Anh không muốn mất Thảo, nhưng giờ cô ấy đang ở bên mày.” Hoàng nhìn anh trai, lòng lẫn lộn giữa giận dữ và thương hại. Anh muốn hét lên rằng tất cả là lỗi của Tuấn, nhưng thay vào đó, anh chỉ nói: “Anh phải sửa sai. Không phải với em, mà với Thảo.”

Hoàng quyết định nói sự thật với Thảo. Anh mời cô đến một công viên nhỏ, nơi họ từng đi dạo. Dưới tán cây xanh, anh kể hết: về kế hoạch trả thù, về những gì anh biết về Tuấn, và cả cảm giác tội lỗi đang giằng xé anh. Thảo lắng nghe, đôi mắt cô đỏ hoe, nhưng cô không khóc. Khi Hoàng nói xong, cô mỉm cười nhạt: “Hoàng, em không trách anh. Em biết anh làm vậy vì em, nhưng em không muốn là công cụ trong trò chơi của bất kỳ ai.”

Thảo đứng dậy, nói rằng cô cần thời gian để suy nghĩ. Hoàng nhìn cô bước đi, lòng nặng trĩu. Anh nhận ra rằng, trong lúc cố gắng trả thù Tuấn, anh đã thật sự yêu Thảo. Không phải tình yêu của một người em trai dành cho chị dâu, mà là một tình cảm sâu sắc, chân thành. Nhưng giờ đây, anh có thể đã đánh mất cô mãi mãi.

Những ngày sau, Hoàng sống như một cái bóng. Anh không liên lạc với Thảo, cũng không đối mặt với Tuấn. Anh nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc, rằng kế hoạch của anh đã thất bại, không phải vì Tuấn, mà vì chính anh đã làm tổn thương người anh yêu. Nhưng một buổi chiều, khi anh đang ngồi trong quán cà phê quen thuộc, Thảo xuất hiện. Cô mặc một chiếc váy trắng giản dị, khuôn mặt rạng rỡ hơn bao giờ hết.

“Hoàng, em đã nghĩ rất nhiều,” cô nói, ngồi xuống đối diện anh. “Em không muốn sống trong quá khứ nữa. Tuấn đã chọn con đường của anh ấy, còn em, em muốn bắt đầu lại. Và em muốn bắt đầu với anh, nhưng không phải vì trả thù, mà vì em tin anh là người tốt.”

Hoàng sững sờ, không tin vào tai mình. Anh nắm tay Thảo, lòng tràn đầy cảm xúc. Nhưng ngay lúc ấy, điện thoại anh reo lên. Là Tuấn. Anh trai anh, giọng run rẩy qua điện thoại, nói rằng anh đã bị nhóm cho vay nặng lãi bắt giữ, và họ đòi một khoản tiền chuộc lớn. Hoàng nhìn Thảo, rồi nói vào điện thoại: “Anh, em sẽ giúp. Nhưng lần này, anh phải thay đổi.”

Câu chuyện không dừng lại ở đó. Hoàng và Thảo cùng nhau liên lạc với cảnh sát, phối hợp để giải cứu Tuấn. Trong quá trình đó, Hoàng phát hiện ra một bí mật cuối cùng, một bí mật khiến cả anh và Thảo bàng hoàng. Linh, cô gái “trà xanh”, hóa ra không chỉ là một người chen ngang mối quan hệ của Tuấn và Thảo. Cô là em gái của một trong những kẻ cho vay nặng lãi, được cài vào để thao túng Tuấn, khiến anh càng lún sâu vào nợ nần. Linh đã biến mất ngay sau khi kế hoạch của cô bị phát giác, để lại Tuấn đối mặt với hậu quả.

Tuấn, sau khi được giải cứu, quỳ xin lỗi Thảo và Hoàng. Anh hứa sẽ làm lại từ đầu, dù biết rằng mình đã đánh mất quá nhiều. Thảo, với trái tim rộng lượng, tha thứ cho Tuấn, nhưng cô nói rõ rằng cô sẽ không quay lại. Cô chọn Hoàng, không phải vì trả thù, mà vì tình yêu thật sự đã nảy nở giữa họ.

Dưới ánh hoàng hôn của Sài Gòn, Hoàng và Thảo đứng bên sông, tay trong tay. Hoàng nhận ra rằng, trò chơi trả thù của anh, dù bắt đầu từ sự tức giận, đã dẫn anh đến một kết cục không ngờ: một tình yêu chân thành, và một cơ hội để sửa chữa những sai lầm của cả gia đình. Nhưng sâu trong lòng, anh tự hỏi: liệu có bí mật nào khác đang chờ đợi, hay đây đã là điểm kết thúc cho những drama của họ?

Related Posts

Our Privacy policy

https://homnaycogimoi.com - © 2025 News