×
×

Mẹ đơn thân làm giúp việc khóc nghẹn khi ông chủ tiễn ra bến xe còn dúi cho tiền về quê, nào ngờ vừa rời đi thì bà chủ gọi điện thét lớn

Suốt 5 năm trời, tôi – một người mẹ đơn thân, bươn chải khắp nơi nuôi ba đứa con nhỏ, cuối cùng nhận việc giúp việc cho một gia đình khá giả ở thành phố. Bà chủ thì khó tính, cằn nhằn từng miếng ăn, từng giọt nước, còn ông chủ thì trầm lặng, ít nói. Tôi cắn răng chịu đựng, miễn sao có tiền gửi về quê.

Ngày chồng cũ tôi lâm bệnh, ba đứa con thơ phải nhịn đói, tôi quyết định xin nghỉ về quê chăm sóc. Đêm cuối, khi tôi dọn dẹp xong, ông chủ lặng lẽ gọi tôi vào phòng riêng, dúi vào tay tôi một xấp tiền dày cộp, giọng khàn run run:

– “Cầm lấy, coi như tiền công thêm… về quê chăm con.”

Tôi nghẹn ngào, quỳ xuống cảm ơn. Đến bến xe, ông còn tiễn ra tận nơi, xách giùm chiếc túi nặng trĩu, vẫy tay như tiễn người thân. Tôi nước mắt giàn giụa.

Nhưng xe vừa lăn bánh chưa được 30 phút, điện thoại réo vang. Đầu dây bên kia là giọng bà chủ the thé:

– “Cô trả lại ngay cho tôi! Số tiền đó là tiền của gia đình, cô đừng có tưởng dễ ăn!”

Tôi run rẩy, toát mồ hôi hột, ôm chặt túi tiền, chưa kịp nghĩ sẽ làm gì thì nước mắt cứ trào ra.

Cứ thế, tôi về đến quê trong tâm trạng ngổn ngang. Vừa đặt lưng xuống chiếc giường tre ọp ẹp chưa được 5 phút, điện thoại lại rung lên. Tin nhắn ngắn gọn từ một số lạ khiến tôi chết lặng:

👉 “Chị ơi, tôi là con gái ông chủ. Số tiền bố đưa chị… không phải tiền của mẹ tôi. Đó là phần ông dành dụm để lại cho người sau cùng chăm sóc bố. Nhưng chị phải biết, ông đang ở viện cấp cứu, không qua khỏi nổi rồi…”

Tôi chết sững, tim đập dồn dập, tờ tiền trên tay bỗng như có gai nhọn đâm vào da thịt…

Related Posts

Our Privacy policy

https://homnaycogimoi.com - © 2025 News