×
×

Mẹ chồng muốn đưa con tôi đi học nhưng thực tế lại không đưa cháu đến trường mà lại đưa đến nhà 1 người l/ạ để làm 1 việc…

Sáng nào cũng vậy, mẹ tôi đều dắt tay cháu đi học mầm non, rồi tiện mua cho cháu cái bánh mì nóng hổi trên đường. Tôi tin tưởng tuyệt đối, chẳng bao giờ nghi ngờ.

Ấy vậy mà hôm đó, không hiểu sao trong lòng tôi lại thấy bất an. Nhìn dáng mẹ lom khom dắt cháu ra ngõ, tôi chợt thấy có gì đó khác lạ. Thế là tôi quyết định lặng lẽ đi theo.

Mẹ tôi không rẽ vào con đường quen thuộc dẫn đến trường mầm non. Bà vòng qua mấy con hẻm nhỏ, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà cấp bốn cũ kỹ. Tôi bàng hoàng nhìn mẹ gõ cửa, rồi dẫn cháu tôi vào trong.

Nép sau gốc cây, tôi hồi hộp quan sát. Cánh cửa vừa khép lại, tôi men theo cửa sổ nhìn vào. Tim tôi như ngừng đập khi thấy cảnh tượng: một người phụ nữ tầm tuổi mẹ tôi đón lấy cháu, bế vào trong, còn mẹ thì vui vẻ cởi áo khoác, bắt đầu cho một đứa trẻ khác ăn bột.

Tôi không tin vào mắt mình. Thì ra mấy tuần nay, mẹ không hề đưa cháu đến trường. Bà mang cháu gửi cho người quen, rồi ở lại trông trẻ thuê cùng họ.

Buổi trưa, tôi chờ mẹ về rồi mới đối diện hỏi thẳng. Mẹ giật mình, lúng túng đến mức không dám nhìn vào mắt tôi. Sau hồi lâu, bà mới nghẹn ngào thú nhận:
“Con gái à… học phí của cháu, tiền thuốc men, rồi đủ thứ chi tiêu trong nhà… mẹ sợ con gánh nặng, nên mới lén đi làm thêm. Người quen nhờ trông con, mẹ nhận giúp để có thêm vài trăm ngàn. Mẹ không ngờ con phát hiện…”

Nghe vậy, lòng tôi vừa thương vừa giận. Thương vì mẹ đã vất vả, hy sinh đến mức phải giấu con đi làm thuê. Giận vì mẹ đã lừa dối và để cháu không được đến trường như tôi vẫn nghĩ.

Tôi òa khóc, nắm chặt tay bà:
“Mẹ ơi, con chỉ cần mẹ khỏe mạnh. Tiền bạc, con sẽ cố gắng lo. Nhưng mẹ đừng bao giờ giấu con chuyện quan trọng như thế nữa. Cả việc học của cháu cũng không thể lơ là. Con xin mẹ!”

Mẹ nhìn tôi, đôi mắt già nua ngấn nước. Không khí trong căn nhà nghẹn lại, chỉ còn tiếng thở dài đầy day dứt.

Related Posts

Our Privacy policy

https://homnaycogimoi.com - © 2025 News